Vô Ảnh Đao kỳ 45: Cái Bang Tứ Tú tranh hùng với Miêu Cương Ngũ Sát
Vô Ảnh Đao kỳ 45: Cái Bang Tứ Tú tranh hùng với Miêu Cương Ngũ Sát
Tóm tắt kỳ trước: Qua câu chuyện ở bìa rừng Trúc Lâm, Trần Kiên cảm thông và tin tưởng Tuệ Tiểu Liên có hoàn cảnh bi đát giống như mình và đồng tình với đề nghị của Tuệ Tiểu Liên lập ra Đông Hải Môn, lấy động Vô Thường làm hội sở. Trong lúc đó, Trần Bá Lâm bí mật tìm gặp Tuệ Phước Thiền Sư đang dưỡng thương ở Nam Tông Đại Tự để trao đổi về những diễn biến mới của võ lâm. vui và cũng là nỗi lo của Trần Bá Lâm là khi nhận được tin con cũng chính là tin dữ. Trần Kiên đạt võ công cao tuyệt nhưng lầm lạc chính tà, ân oán. Nhìn lại những sự kiện đã qua, Tuệ Phước Thiền Sư và Trần Bá Lâm lại phát hiện ra những điều bất thường khác: Thời gian qua đi sau trận đấu ở Bạch Mã Sơn đã mười năm nhưng Trần Bá Lâm chỉ nhận ra được năm năm. Trước khi rơi xuống Tuyệt Hồn Cốc, Trần Bá Lâm đã bị nhiễm chất độc Xúc Bì Nhập Cốt của Hấp Huyết Ma Nữ nhưng vì sao lại thoát chết? Có ba người rơi xuống đáy Tuyệt Hồn Cốc, Trần Bá Lâm chỉ tìm thấy một bộ hài cốt duy nhất, vậy người còn lại là ai? Đã biến đi đâu? E ngại về số phận Nam Thiên Thần Y, Tuệ Phước Thiền Sư đã chấp nhận phạm vào lời nguyền trước đây để quay về Nam Thiên Động tìm hiểu ngọn ngành.
Nhóm thứ hai trong Cái Bang Bát Tú trong hành trình về phương Nam truy tìm tung tích của Đông Hải Sát Tinh và Miêu Cương Ngũ Sát đã lần ra tung tích của Lý Trưởng Lão và các môn đệ Cái Bang bị mất tích ẩn hiện ở gần Vô Ảnh Sơn nên lập tức đổ về đây để dò la. Tin tức về nhóm thứ nhất bị Đông Hải Sát Tinh bức hại chỉ còn lại mỗi Tam Tú bị mù lòa từ Hội sở Cái Bang truyền tới làm họ càng ý thức tầm nguy hiểm và trọng trách của mình. Tất cả đều quyết lòng vì lời huyết thệ sẵn sàng hy sinh tính mạng để làm tròn nhiệm vụ với Cái Bang. Cả bốn cao thủ Ngũ Cái Nhị Khúc Hàng Long, Lục Cái Đoản Côn Cầm Hồ, Thất Cái Trường Bổng Sát Ưng, Bát Cái Câu Bổng Diệt Xà đều cải trang thường dân, che giấu vũ khí đi lục lọi khắp vùng. Thất Cái giả dạng làm một nông dân, thanh Trường Bổng của Thất Cái được hóa trang thành một cây đòn treo lủng lẳng đôi quang gánh. Thanh Câu Bổng của Bát Cái được hóa trang thành cây gậy dài, Bát Cái sắm vai một ông cụ hom hem.
Buổi sáng hôm ấy, họ phát hiện nhóm năm người lạ mặt, ăn vận và giọng nói lơ lớ pha thổ âm phương Bắc từ một khách điếm ra đi hướng về núi Vô Thường nên đã bí mật bám theo. Quan sát hình dáng thì năm người này rất tương đồng với Miêu Cương Ngũ Sát. Một người sử dụng thanh đao to bản, sóng đao không bằng phẳng mà tua tủa răng cưa như răng cá sấu, phần cuối cùng của sóng đao cong quắp lại như chiếc lưỡi câu. Người thứ hai sử dụng loại binh khí quái dị là cây roi Nhuyễn tiên bằng đồng, đầu roi gắn quả chuỳ nhỏ đầy gai nhọn. Người thứ ba có vũ khí quái đản hơn nữa là Thiết ngũ trảo, đôi bao tay bằng sắt cứng rắn và những móng tay cực kỳ bén nhọn. Người thứ tư không mang vũ khí, chi ngoài một túi vải đeo lơ lửng bên thắt lưng. Kẻ thứ năm lại sử dụng vũ khí đặc biệt, là hai chiếc vòng sắt mà cạnh ngoài cực bén.
Đến ven cánh rừng gần chân núi Vô Ảnh, nhóm năm người tụ lại dưới một gốc cây cùng nhau bàn bạc. Nhóm Cái Bang Tứ Tú cũng lập tức tản ra và len vào rừng tiếp cận nghe ngóng. Tên mang thanh đại đao vóc người to lớn, râu ria tua tủa, cất giọng ồm ồm nói với tên thân hình bé choắt mang hai vòng sắt.
- Ngũ Sát! Ngươi là người thông tuệ nhất trong nhóm chúng ta. Thử nghĩ xem cách nào chúng ta có thể thủ thắng Vô Ảnh Khắc Nhân và đám môn đệ mà không bị thất bại như lần trước?
Song Uyên Ngũ Sát mỉm cười vẻ khinh thị như đây là chuyện nhỏ:
- Chuyện dễ như lấy đồ trong túi mà ngươi không nghĩ ra sao?
Cương Đao Nhất Sát bực dọc:
- Xem ra võ công của Vô Ảnh Khắc Nhân và đám môn đệ không phải tầm thường. Lần trước nếu không có đám hỏa tai bất ngờ, anh em chúng ta chưa chắc dễ dàng thoát hiểm.
Ngũ Sát vẫn giữ nụ cười khinh thị:
- Lần ấy chúng ta chưa biết người biết ta, cùng lúc tấn công nên rơi vào Kiếm trận của chúng. Lần này ta phải chia lực lượng. Ngươi phải dùng thế mạnh của Cương Đao, kiềm chế Vô Ảnh Khắc Nhân, tách rời y ra khỏi kiếm trận, uy thế của chúng sẽ giảm đi nhiều. Ta và Nhị Sát sẽ cùng đối phó với các cao thủ khác của Kiếm Trận. Tam Sát sẽ nhân cơ hội Vô Ảnh Khắc Nhân tâp trung tỉ đấu với ngươi để nhập nội, dùng ngũ trảo giết y từ phía sau lưng. Tứ Sát đứng bên ngoài quan sát, khi ta và Nhị Sát đồng loạt tấn công, buộc các cao thủ Vô Ảnh Môn mãi lo chống đỡ thì dùng Ngũ Độc Sa tiêu diệt.
Bốn gã còn lại gật gù trước chiến thuật thông minh của Ngũ Sát. Cương Đao Nhất Sát cười ha hả:
- Cách thức đơn giản như vậy mà ta lại không nghĩ ra. Phải chia tách chúng ra để bẻ từng chiếc như là bẻ đũa. Nhưng điều quái lạ là gã họ Tạ kia sao đến nay vẫn chưa xuất hiện. Chỉ để mỗi chúng ta đối phó với phái Vô Ảnh?
Gã Ngũ Sát ra vẻ thông thạo giải thích:
- Động chủ tầm nhìn sâu rộng, chắc hẳn có việc cho từng người. Tạ Vinh Hoa chắc hẳn đang có công việc ngấm ngầm nào đó. Mục tiêu của Động Chủ không chỉ là thu phục giới võ lâm mà còn mưu tính sẽ làm vương đất Việt.
Nhất Sát tỏ vẻ không vui, càu nhàu:
- Xem ra Động Chủ quá tín cẩn miệng lưỡi đường mật của Tạ Vinh Hoa. Chỉ bằng một dúm người chúng ta mà tính chuyện thu phục cả võ lâm Đại Việt, không khác nào đưa dê vào miệng cọp.
Ngũ Sát nghiêm giọng nhắc nhở Cương Đao Nhất Sát:
- Nhất Sát! Không được hồ đồ vô lễ thất kính với Động Chủ. Tầm mắt ngươi chưa qua khỏi ngọn cây, làm sao hiểu được tầm nhìn vạn dặm của người. Ta đồ rằng không chỉ nhóm Ngũ Sát chúng ta và Tạ Vinh Hoa, chắc hẳn Động chủ còn có một lực lượng phù trợ ngấm ngầm và theo dõi chúng ta. Hãy lấy hết sức mà thực thi nhiệm vụ, nếu chểnh mảng đến tai Động chủ thì đừng trách sao phải chịu cực hình.
Nghe đến chữ cực hình, Cương Đao Nhất Sát nhớn nhác nhìn quanh, rồi co đầu rút cổ. Nhóm cao thủ còn lại cũng nhìn nhau e ngại. Nhất Sát lúng túng chống chế:
- Đâu phải ta chểnh mảng nhưng chỉ căm ghét gã Tạ Vinh Hoa bẻm mép lại nhút nhát né tránh để chúng ta choi loi giữa đất khách quê người.
Ngũ Sát gằn giọng:
- Ngươi thấy cây mà chẳng thấy rừng. Tạ Vinh Hoa không phải là kẻ nhút nhát mà cực kỳ gian xảo và thâm hiểm. Được động chủ hứa hẹn sẽ ban quyền cao chức trọng nên chắc chắn gã sẽ làm mọi cách để đạt mục tiêu thâu tóm võ lâm. Chuyện chúng ta gây chiến với Vô Ảnh Môn chỉ là bước nhỏ trong những toan tính dài của y.
Cương Đao Nhất Sát vẫn còn hậm hực định phân trần, Độc Sa Tứ Sát tự nãy giờ vẫn lầm lì đứng nghe, đột nhiên mở miệng:
- Ngũ Sát nói chí lý! Phải gắng sức lập công, nếu không Tạ Vinh Hoa tự mình nắm lấy cơ hội, chúng ta sẽ trở thành thuộc hạ của y.
Gã Nhị Sát thân hình cao khỏng, gầy còm như bộ xương khô, bỗng vung tay vút ngọn Nhuyễn Tiên quái dị đầu roi là quả chùy đồng lên một thân cây đối diện. Đặc biệt là ngọn Nhuyễn Tiên này có thể kéo dài ra nên từ chỗ đứng tới thân cây khoảng cách hơn năm trượng nhưng quả chùy đồng vẫn đập mạnh làm gãy nát một tàng cây to rơi xuống mặt đất và trên tàng cây ấy lộ ra một người, đó là Trường Bổng Sát Ưng Thất Cái. Thì ra dù Thất Cái đã hóa trang thay đổi cây Trường Bổng thành đòn gánh nhưng ánh sáng mặt trời vẫn phản chiếu vào nó thành những tia lấp lóe qua kẽ lá nên Nhị Sát đã phát hiện ra. Nhất Sát khoái trá trước sự kiện mới này, đã lên giọng ồ ồ:
- Võ lâm Đại Việt hóa ra chỉ là những kẻ núp lén như thế này thôi ư?
Trước sự hàm hồ của Cương Đao Nhất Sát, Thất Cái điềm đạm đáp lời:
- Để không bị chó cắn trộm, chủ nhà cũng phải tập biết nghe tiếng chó!
Cương Đao Nhất Sát bừng bừng giận dữ nhưng lúng túng không tìm ra lời đối đáp. Ngũ Sát lạnh lùng chen vào:
- Biết cũng chết, không biết cũng chết! Chỉ có đầu hàng, tuân lệnh là được sống. Ngươi thuộc bang phái nào? Cung khai và quỳ xuống quy hàng, ta sẽ tha mạng chó cho ngươi.
Thất Cái chống cây Trường Bổng lên mặt đất như tỏ thái độ:
- Sống hay chết, tha hay giết không phải là quyền các ngươi quyết định mà chính ở cây Trường Bổng này!
Nhất Sát lập tức vung Cương Đao định lao vào giao chiến nhưng Ngũ Sát can ngăn.
- Nhất Sát! Khoan động thủ! Trước khi hóa kiếp cũng cần cho hắn xưng danh tánh chứ? Gã kia! Ngươi là ai?
Thất Cái ngửa mặt cười:
- Ta là một ngôi sao nhỏ trong hàng vạn tinh tú của bầu trời Đại Việt. Sá gì một cái tên mà ngươi dò hỏi. Nhưng ta nhất định đem tính mạng mình để chống lại âm mưu của các người muốn thôn tính võ lâm Đại Việt.
Nhất Sát thịnh nộ bạt đao tấn công. Như đã nói, thanh Cương Đao của Nhất Sát là loại đại đao kỳ lạ, lưỡi sắc bén, mũi nhọn cong nhưng điều đặc biệt nằm ở sóng đao có đầy gai nhọn và sắc bén. Thông thường, uy thế tấn công của đại đao nằm ở lưỡi và mũi đao với những đòn thế đâm, chém, móc, … thế nhưng với Cương Đao của Nhất Cái và các chiêu thức của y, đòn tấn công bằng lưỡi, mũi đao chỉ là hư chiêu, những động tác hồi đao, chuyển thế tưởng chừng như vô hại mới là đòn sát thủ. Ngay từ chiêu đầu tiên Hoành Đao Đoạn Mộc, Nhất Sát suýt nữa đã đoạt mạng Thất Cái khi hồi đao chuyển thế sang Lôi Phong Trá Tẩu. Thanh Trường Bổng của Thất Cái mềm mại như con rắn vây quanh thanh đao hóa giải sức tấn công, đồng thời đầu ngọn côn thúc mạnh vào huyệt Khí Hải của Nhất Sát. Thân hình tuy thô kệch to lớn nhưng thân pháp của Nhất Sát rất mềm mại linh hoạt, y không lui người hay thu đao phòng thủ mà chỉ né người để đầu ngọn côn sướt qua da thịt, đồng thời tay y lại tung chiêu Loạn Vũ Song Phương. Ngọn đao như mưa như gió đánh vào cả hai bên tả, hữu của Nhất Cái và mỗi lần hồi đao chính là một lần tấn công chết người.
Thất Cái không chút bối rối chuyển thế sử dụng Thiết Bổng, không cầm hai tay ở đầu cây côn theo cách bình thường mà dùng một tay cầm giữa ngọn côn và áp sát tiếp cận Nhất Sát. Trong tình thế này, ngọn Thiết Bổng trở nên linh hoạt có thể tấn công sát thương đối phương cả hai đầu ngọn bổng bằng cách đâm, đập, móc, tạt ngang và thanh đại đao của Nhất Sát trở nên lúng túng trở ngại vì quá dài trong khi đối phương áp sát ở khoảng cách quá gần. Trong khoảnh khắc, Thất Cái liên tục phát những độc chiêu: Hoành xà bạt nhị san, Nhất trụ kình thiên phong, Phi long thiên thượng giáng …. Nhất Sát lúng túng thối lui tránh né, nhưng Thất Cái bám sát chủ động tấn công làm thanh Cương Đao của Nhất Sát trở nên vô dụng. Bỗng nhiên đang trong thế áp đảo, Thất Cái lại trợt chân loạng choạng, Nhất Sát mừng rỡ vung đao dụng chiêu Tứ diện huy đao kình thiên trụ, tấn công Thất Cái từ cả bốn hướng nhưng không ngờ đây là kế của Thất Cái để dụng chiêu Lôi phong trá tẩu, sau những bước chân loạng choạng giả vờ như bỏ chạy là đòn tấn công như lôi phong sấm sét. Nhất Sát đang ào ào huy động toàn lực tấn công ở tầm xa nên bỏ hở phòng thủ toàn thân và là cơ hội để Thất Cái ra đòn quyết định.
Nhị Sát có đôi mắt tinh tường, đã nhận ra tình thế cục diện bất lợi cho Nhất Sát lao vào vung Nhuyễn Tiên Chùy ra ngăn trở nhưng đã muộn. Nhất Sát đã huy động hết sức lực nên cả thân người phải chuyển động theo đà đi của thanh cương đao nặng nề không thể xoay chuyển được, phải hứng trọn hai đầu Thiết Bổng của Nhất Cái vào hai vai. Thân thể vạm vỡ, kệch cợm của Nhất Sát như bị nén xuống thấp đi sau đòn đánh Lôi phong trá tẩu của Thất Cái. Thanh đại đao nặng nề của y bị văng ra, rơi đánh xoảng trên mặt đất. Ngay lúc ấy, quả chùy ở đầu cây nhuyễn tiên của Nhị Sát cũng bay sát người, Thất Cái vừa kịp nghiêng người né tránh nhưng cũng bị quả chùy đầy gai nhọn xé toác vai áo đi sớt qua da.
Nhị Sát lập tức lao người đến trước mặt Thất Cái che chắn cho Nhất Sát, đồng thời vung nhuyễn tiên liên tục tấn công. Cây nhuyễn tiên của Nhị Sát quái dị và lợi hại hơn các loại nhuyễn tiên bình thường ngoài quả chùy đầy gai nhọn gắn ở đầu, nhuyễn tiên này còn có thể vươn dài ra thu ngắn lại tùy theo ý người sử dụng. Vì vậy, sự biến hóa của nhuyễn tiên vô cùng linh hoạt và lợi hại. Trong trận giao đấu với Nhất Sát, sau những hiệp đầu lúng túng, đối phó, Thất Cái đã khôn ngoan ứng phó chuyển trường bổng thành trung côn, áp sát đánh ở tầm gần biến thế mạnh thanh đại đao nặng nề gây sát thương ở tầm xa thành thế yếu. Nhất Sát từ chủ động tấn công thành thụ động, từ ưu thế thành thất thế. Nhưng lần này trước cây nhuyễn tiên biến hóa của Nhị Sát, thanh Trường Bổng của Thất Cái lại thành bất lợi. Nhị Sát đã áp sát Thất Cái dùng chiêu Truy địa long thăng tứ giác đánh cả tầm thấp lẫn tầm cao rồi lại lùi xa, dụng chiêu Án sơn tản thạch, liên chùy. Thất Cái đã liên tục đổi thức từ Trung Côn sang Trường Bổng nhưng vẫn chậm hơn và mấy lần suýt trúng thương vì quả chùy đồng tua tủa gai nhọn.
Nhị Sát tận dụng lợi thế đã tung chiêu Phi long thiên thượng giáng, quả chùy đồng từ trên cao vun vút vỗ vào đầu của Thất Cái như con rồng từ trời cao lăm lăm chộp lấy quả châu. Tình thế Nhất Cái cực kỳ nguy hiểm. Thế mạnh của cả Trường Bổng lẫn Trung Côn, cả tấn công lẫn phòng thủ đều ở tầm ngang và tầm dọc. Điểm yếu nhất là phòng thủ đỉnh đầu. Trong tình thế bế tắc đó, Thất Cái liều mình không chống đỡ mà dùng Trường Bổng tấn công Nhị Sát theo thế Lưỡng bại câu thương. Nếu Nhị Sát thu chiêu lui về phòng thủ cả hai cùng sống, nếu Nhị Sát quyết liệt xuống chiêu thì cả hai cùng chết.
Trước sự quyết tử của Thất Cái, Nhị Sát buộc lòng phải thối bộ tránh đòn, quả chùy bị thu về khi chỉ cách đầu của Thất Cái trong gang tấc. Ngay lúc đó, một bóng người từ trên cây phóng xuống chen giữa Nhị Sát và Thất Cái làm cả hai giật mình kinh ngạc, dừng thi đấu.
Hóa ra người mới xuất hiện là Lục Cái với ngoại hiệu Đoản Côn Cầm Hồ. Tuyệt chiêu của Lục Cái là sử dụng hai đoản côn ở cả hai tay nhưng mỗi tay lại dùng chiêu thức khác nhau. Có lúc tay bên tả phòng thủ, tay bên hữu tấn công, có lúc ngược lại, cũng có lúc hai tay cùng phòng thủ hoặc cùng tấn công. Sự biến hóa chiêu thức của Lục Cái lại thực hiện cực kỳ nhanh nhẹn,uyển chuyển mà đối phương không thể nào đoán trước được.
Nhị Sát nheo mắt nhìn Lục Cái khiêu khích:
- Hai đánh một không chột cũng què! Võ lâm Đại Việt các người quen ỷ đông hiếp yếu ư?
Lục Cái điềm đạm trả lời:
- Trận đấu giữa Thất Cái và gã râu xồm kia đang diễn ra, ngươi mới là người đường đột xông vào can thiệp. Chẳng qua là người Đại Việt ta làm theo cách của ngươi thôi.
Dù là kẻ ranh ma mồm mép nhất trong Miêu Cương Ngũ Sát nhưng trước lý lẽ xác đáng của Lục Cái, gã Nhị Sát cứng họng không lời nào đáp lại. Tuy vậy, với tinh thần trượng phu nghĩa hiệp, Lục Cái quay sang Thất Cái:
- Ngươi biểu diễn bao nhiêu đó đủ để chúng kinh sợ rồi. Hãy nhường cho ta cơ hội dạy chúng thế nào là võ công Đại Việt.
Thất Cái hiểu rõ tình thế nguy nan của mình và sự có mặt đúng lúc của Lục Cái cùng cách ứng xử khôn khéo của y nên hoàn toàn đồng ý, vòng tay cảm tạ:
- Mong Lục Cái nhẹ tay với khách ngoại nhân, kẻo họ lại cho anh em chúng ta hiếu sát.
Nhị Sát nheo mắt nhìn song côn bằng gỗ trên tay Lục Cái, mỉm cười khinh thị. Chưa biết võ công ra sao nhưng qua vũ khí, gỗ làm sao chống lại với đồng. Vả lại, hai thanh côn tròn dù có đánh trúng cũng chỉ gây thương tổn nhẹ nhàng khó thể sát thương, y lớn tiếng mai mỉa hơn thua:
- Được rồi! Nếu các người đã có ý xin, thì ta sẽ nương tay để cho các người toàn mạng nhưng chuyện thương tổn thành phế nhân thì ta khó thể nào gia giảm.
Lục Cái điềm tĩnh mỉm cười, không tranh chấp hơn thua:
- Xin mời khách cứ ra tay! Ai tha ai, chỉ vài giây sẽ rõ.
Nhị Sát không hề khách sáo, tung chiêu ngay khi Lục Cái chưa kịp dứt lời để chiếm thế thượng phong. Bằng vào hai thanh đoản côn của đối phương, y quyết định dùng nhuyễn tiên đánh ở tầm xa nhất. Y bấm một nút điều khiển ở cán nhuyễn tiên làm thanh đồng kéo dài hơn bốn trượng, vun vút tung liên tiếp những độc chiêu: Phục hổ ngoạ long chùy, Thần điêu triều thiên thượng, Bạt vũ ngũ loan chùy. Trong toan tính của Nhị Sát, với những đòn thế này, Lục Cái buộc lòng phải lùi xa để đối phó với quả chùy đang vun vút tấn công và như thế hai thanh đoản côn trở thành vô dụng không thể với tới thân người của y. Ngược lại, nếu Lục Cái áp sát ở tầm gần sẽ bị trúng thương bởi sức mạnh âm nhu của thanh nhuyễn tiên bằng đồng và cả quả chùy bị bật ngược lại do phản lực. Nhưng trái với dự tính của Nhị Sát, Lục Cái đã bình tỉnh ung dung áp sát vào y, thanh côn bên trái phòng thủ, đối phó với ngọn nhuyễn tiên, thanh côn bên phải tới tấp tấn công Nhị Sát. Chiến thuật tấn công của Lục Cái cũng rất tinh vi, đầu tiên là Vấn lộ tầm kiều thủ tiên hành, tức là dò đường tìm tay của đối phương, dụ đối phương tấn công bộc lộ sơ hở. Tiếp đó là Dụng xảo kình, tị chuyết lực tức là dùng kình khéo léo, tránh dùng lực vụng về, mượn lực đối phương khi thực hiện tấn công. Song côn của Lục Cái cực kỳ biến hóa. Côn bên trái như vật cản đeo bám dai dẳng thanh nhuyễn tiên làm đòn tấn công của Nhị Sát trở nên vô dụng, côn bên phải lăm lăm đánh vào các các sơ hở trên thân thể Nhị Sát qua từng chiêu thức. Thân hình khẳng khiu, dài ngoằng của Nhị Sát vốn quen tấn công địch thủ từ xa, không quen phòng thủ tầm gần nên chỉ qua vài chục hiệp đấu đã mấy lần bị trúng đòn. May là đoản côn của Lục Cái không phải là loại vũ khí hiểm ác nên chưa đến nỗi bị sát thương nhưng Nhị Sát cũng bị chấn thương khá nặng. Cử động của y không còn nhẹ nhàng nhanh nhẹn như trước. Những đòn tấn công bắt đầu rời rạc và nguy cơ thất bại đã hiển hiện ngay trước mắt.
Lục Cái lập tức thay đổi chiến thuật theo cách Bách bộ truy hình, theo sát truy bức không cho đối phương một giây cơ hội phản công hồi kích hay bỏ chạy thoát. Lục Cái liên tục xuất chiêu Ðộc cước kình thiên trụ, Liên bộ côn ngũ loan, Hoành xà bạt nhị san, Nhị Sát hoảng hốt hồi bộ tháo lui ra khỏi tầm ảnh hưởng của hai thanh đoản côn nhưng quá trễ. Hai tiếng bốp bôp vang lên. Nhị Sát thét lên đau đớn và khuỵu xuống ngay tại chỗ. Thanh nhuyễn tiên một thời ngang dọc của y bị văng ra bay vút lên trời rồi rơi xuống đất ở một khoảng rất xa. Thì ra tả côn của Lục Cái đã đánh trúng vào hồ khẩu cầm nhuyễn tiên, hữu côn đánh đúng vào huyệt khúc trì trên chân của Nhị Sát. Tư thế ấy trông thật buồn cười, gã Miêu Cương Nhị Sát cao khều rơi vào tình thế bắt buộc phải quỳ trước mặt Lục Cái như trò quỳ trước mặt thầy.
Lục Cái mỉm cười mai mỉa:
- Nào! Vị khách quý Miêu Cương. Bây giờ thì ai sẽ tha mạng cho ai?
Ba gã Miêu Cương còn lại lập tức bao vây Lục Cái. Từ trên tàng cây, Ngũ Cái và Bát Cái cũng lao người xuống hiện trường nghênh chiến. Trận sát đấu nảy lửa chắc chắn sẽ nổ ra. Thì bỗng có tiếng cười ngạo mạn vang lên:
- Ha ha! Cái Bang tứ tú quả không hổ danh thiên hạ. Miêu Cương động thật đáng xấu hổ với đám học trò hữu dõng vô mưu.
Tất cả ngỡ ngàng nhìn lên thì ra Tạ Vinh Hoa đã xuất hiện từ lúc nào không ai hay biết. Nhất Sát biến cơn đau đớn thành giận dữ, y quắc mắt nhìn Tạ Vinh Hoa:
- Gã họ Tạ kia! Ngươi không ra tay hỗ trợ đồng môn mà còn vọng ngữ khích bác bổn môn. Ta sẽ ….
Không để Nhất Sát nói trọn câu, Tạ Vinh Hoa quắc mắt nhìn bọn Miêu Cương Ngũ Sát với vẻ khinh thị:
- Câm miệng! Đã bất tài vô dụng làm ô nhục Miêu Cương động còn mở miệng lắm lời. Bại tướng bất khả ngôn dũng, ngươi không nhớ sao?
Cái Bang Tứ Tú nhìn nhau và nhìn Tạ Vinh Hoa với sự cẩn trọng và bối rối. Tình thế đã thay đổi, sự có mặt của Tạ Vinh Hoa làm cán cân lực lượng thay đổi. Không chỉ về võ công với Vô Ảnh Kiếm khắc chế được mọi công phu khác mà còn về mưu kế gian xảo thì khó ai bì được với Tạ Vinh Hoa.
Cục diện trận đấu, số phận của Cái Bang Tứ Tú rồi sẽ ra sao? Xin mời xem tiếp kỳ sau: Tạ Vinh Hoa tái xuất giang hồ, lập Sát Kiếm Môn
Nhận xét
Đăng nhận xét